Breaking News

BẢO HIỂM NHÂN THỌ ANH BIẾT RỒI





Tôi chưa kịp nói anh biết rồi
Bảo hiểm lạ gì anh không “chơi”
Có tiền để ăn cho nó sướng
Đừng có làm phiền anh nghỉ ngơi..

Nước mắt ngược vào tôi đành thôi
Ra về đau đớn nghĩ giận đời
Lòng tin cộng với lòng sĩ diện
Thôi thì chờ phán xử…cho thôi

“Người ta sống ở trên đời
Nhất ăn nhì uống còn thời thì tiêu
Bảo hiểm ai mấy người yêu
Vì không thấu hiểu nên nhiều người chê”

***
Thời gian trôi với bộn bề
Anh bạn hôm ấy thấy nghề “mình” hay
Lúc nằm trong viện mấy ngày
Thấy rằng ân hận gọi ngay cho “mình”
Trước đây bao bạn thân tình
Bạn bia bạn rượu toàn trình độ cao
Tôi vẫn nhớ rõ hôm nào
Cái giọng cao ngạo như dao giết người

Tuy tôi không phải trêu ngươi
Nhưng trên thực tế vẫn “người tính” thôi
Số phận đâu có vẹn mười
Căn bệnh ác tính với người bạn tôi

Cuốn bao của cải đi rồi
Vợ anh bán đến cả đôi nhẫn vàng
Vay mượn hết cả họ hàng
Rồi tới hàng xóm cả làng..nợ nan

Thương cho lũ trẻ cơ hàn
Mẹ già đau ốm mắt tràn lệ rơi
Anh ơi sống ở trên đời
Nhiều điều chưa biết để tôi kể giùm..

***
Bảo hiểm nhân thọ anh biết rồi!
(Sưu tầm )