Breaking News

Đem trâu tặng cho người nghèo, vài tháng sau, anh nhà giàu nhận lại thứ ngoài tưởng tượng

Nghĩ vậy, người này liền tặng cho anh ta một con trâu, dặn dò anh ta chăm sóc nó cho thật tốt, đợi đến mùa xuân thì đem ra cày ruộng, cấy lúa, có lương thực rồi sẽ sớm thoát khỏi cảnh đói nghèo.

Đem trâu tặng cho người nghèo, vài tháng sau, anh nhà giàu nhận lại thứ ngoài tưởng tượng

Có một người nọ rất nghèo. Một người giàu có thấy anh ta sống khổ sở quá mới thương tình, muốn giúp một tay để anh ta khấm khá hơn.

Nghĩ vậy, người này liền tặng cho anh ta một con trâu, dặn dò anh ta chăm sóc nó cho thật tốt, đợi đến mùa xuân thì đem ra cày ruộng, cấy lúa, có lương thực rồi sẽ sớm thoát khỏi cảnh đói nghèo.

Anh nghèo vui mừng khôn xiết, trong đầu tràn ngập hy vọng và quyết tâm, bắt tay vào công cuộc phấn đấu thay đổi cuộc đời. Thế nhưng chưa được vài ngày, trâu cần phải ăn cỏ, người cần phải ăn cơm, cuộc sống bỗng chốc trở nên khó khăn hơn.

Người nghèo nghĩ, chi bằng mang con trâu đi bán, mua vài co dê về, giết một con ăn trước, số còn lại sẽ sinh dê con, nuôi chúng lớn sẽ lại mang đi bán, như thế có thể kiếm được nhiều tiền hơn.

Kế hoạch của anh ta diễn ra như đã định, chỉ có điều sau khi giết một con dê ăn, những con dê nhỏ mà anh ta chờ đợi mãi chẳng ra đời. Kết quả là, cuộc sống của anh ta càng bí bách. Không chịu được, anh ta giết thêm một con dê nữa để ăn.


Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Rồi anh ta lại nghĩ: Cứ như thế này mãi cũng không được. Chi bằng bán dê đi mua gà, gà đẻ trứng nhanh hơn một chút, có trứng gà là có thể bán lấy tiền, cuộc sống chẳng mấy mà khá hơn.

Nghĩ sao làm vậy, anh ta làm đúng theo kế hoạch nhưng cuộc sống chẳng thay đổi gì, chỉ mỗi lúc một thêm túng quẫn. Anh ta giết hết gà để ăn, cho đến khi chỉ còn lại một con duy nhất, bao ước mơ, hoài bão, lý tưởng của anh ta thực sự đã tan như bong bóng xà phòng.

Anh ta nghĩ: Ước mơ giàu sang vô vọng rồi, chẳng bằng bán con gà đi, mua bình rượu làm vài chén cho quên sầu.

Thấm thoắt vài tháng đã trôi qua. Mùa xuân đến, người bạn giàu có tốt bụng hoan hỉ mang hạt giống đến cho người nghèo kia. Nhưng đến nơi, anh không thể tin được rằng anh ta đang say sưa uống rượu. Trâu không còn, nhà cũng vẫn như xưa, nghèo rớt mồng tơi.

Đặt niềm tin vào anh nhà nghèo nhưng cuối cùng chỉ nhận lại nỗi thất vọng, vị mạnh thường quân quay lưng bỏ đi. Anh nhà nghèo vẫn mãi sống kiếp nghèo đói.

Lời bình

Rất nhiều người nghèo đều đã từng có ước mơ, hoài bão, thậm chí là từng có cơ hội và đã từng hành động. Tuy nhiên, kiên trì đến cùng là một việc rất khó.

Thực tế đã chứng minh rằng, người thành công không bao giờ bỏ cuộc và kẻ bỏ cuộc không bao giờ thành công.

Thầy trò Đường Tăng hình thành như thế nào? 

Trong "Tây Du Ký", Tôn Ngộ Không là do Đường Tăng gặp trên đường đi lấy kinh. Trư Bát Giới, Sa hòa thượng hay ngựa Bạch Long cũng vậy, đều là những thành viên được chiêu mộ trên hành trình đi lấy kinh, không ai ngoại lệ.

Lời bình

Từ chi tiết trên, chúng ta cần nhìn thấu một triết lý thú vị trong cuộc sống, đó là: Muốn gặp được người đồng hành cùng với bạn, trước tiên, bạn cần phải lên đường.

Đừng bao giờ mang suy nghĩ rằng, có người đồng hành rồi, ta mới lên đường, bởi lẽ, chỉ có ở trên đường rồi, bạn mới có thể có người đồng hành với mình.

Đáng tiếc là nhiều người trong cuộc sống hôm nay lại nghĩ ngược lại với đạo lý này.

Bài học của thiên lý mã 

Có một con ngựa thiên lý (con ngựa có thể chạy ngàn dặm) đang độ tuổi sung sức nhất. Nó luôn chờ đợi vị thần cai quản ngựa Bá Lạc phát hiện ra khả năng xuất chúng của mình.

Một thương nhân đến, gặp nó và đề nghị: "Ngươi có đồng ý cùng đi với ta không?" 

Ngựa lắc đầu, đáp: "Tôi là ngựa thiên lý, làm sao có thể làm cái việc cõng hàng nhỏ nhặt đó cho ông?" 

Một binh sĩ đến, nói: "Ngươi có muốn đi cùng ta không?"

Ngựa từ chối: "Tôi là ngựa thiên lý, làm sao có thể phục vụ một binh sĩ quèn như ông?" 

Một người thờ săn tìm đến nó, hỏi: "Ngươi có muốn đi cùng ta không?" 

Ngựa vẫn không nhận lời, đáp: "Tôi là ngựa thiên lý, làm sao có thể cống hiến sức mình cho một thợ săn như ông?" 


Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Ngày này qua tháng khác, năm này qua năm khác, chú ngựa vẫn cứ đợi cơ hội lý tưởng cho mình mà chẳng thấy bóng dáng cơ hội đó đâu.


Một hôm, quan khâm sai phụng mệnh vua đi tìm ngựa tốt trong dân. Ngựa thiên lý tìm đến vị quan này, nói: "Tôi chính là ngựa thiên lý mà ngài cần tìm!" 

Quan khâm sai hỏi: "Vậy ngươi có thuộc các tuyến đường trên khắp đất nước chúng ta không?" Ngựa lắc đầu.

Quan khâm sai lại hỏi: "Vậy ngươi đã từng tham trận ngoài chiến trường chưa, có kinh nghiệm tác chiến chưa?" Ngựa lắc đầu.

Quan khâm sai hỏi tiếp: "Vậy ngươi có khả năng gì?"

"Ban ngày tôi có thể chạy ngàn dặm, đêm có thể chạy 800 dặm", ngựa đáp.

Nghe vậy, quan khâm sai liền bảo ngựa chạy thử một đoạn xem sao. Ngựa dùng hết sức chạy thật nhanh, nhưng chỉ được vài bước, nó đã thở hổn hển, mồ hôi nhễ nhại.

"Ngươi già rồi, không được." Quan khâm sai nói xong, quay người bỏ đi.

Lời bình 

Đừng xem nhẹ bất cứ một công việc gì, cũng đừng tự huyễn hoặc, ảo tưởng sức mạnh của bản thân.

Mỗi việc bạn làm ngày hôm nay, nhìn vào có vẻ chỉ là sự nỗ lực bình thường song đó sẽ là sự tích lũy vô cùng quan trọng và cần thiết cho tương lai.

Hôm nay, mỗi việc bạn không vui, mỗi lần bạn bị cự tuyệt… đều mang một ý nghĩa nhất định, góp phần đặt nền tảng vững chắc cho cuộc sống sau này.

Đừng chờ đợi đến khi già, chạy không nổi mới khởi động. Khi đó, dù bạn hối hận cũng đã quá muộn màng.

Học lực không hoàn toàn đồng nghĩa với việc có năng lực, bằng cấp không hoàn toàn đại diện cho việc có văn hóa, huy hoàng trong quá khứ đều đã trở thành lịch sử và dĩ vãng.

Vì thế, ngày hôm qua ra sao không quan trọng, quan trọng là hôm nay làm việc gì, ngày mai sẽ là như vậy!

No comments