BHNT - Bài thơ : TÔI KHÓC CHO ANH...
Tôi đã đôi lần đến nhà anh
Hợp đồng Bảo hiểm vẫn không thành
Chị vẫn lặng im bảo để đấy
Đưa mắt giận hờn tay…thúc anh
Hợp đồng Bảo hiểm vẫn không thành
Chị vẫn lặng im bảo để đấy
Đưa mắt giận hờn tay…thúc anh
Tôi hẹn sang tuần: gọi cho anh
Bảo hiểm thì nên phải quyết nhanh
Chị vẫn ậm ừ: “..xem lại đã”
Tôi chỉ chông chờ… ở phía anh...
Bảo hiểm thì nên phải quyết nhanh
Chị vẫn ậm ừ: “..xem lại đã”
Tôi chỉ chông chờ… ở phía anh...
***
Sang tuần tôi gọi lại cho anh….
Nhưng ôi…giọng chị: lá xa cành
Không may tai hoạ ba ngày trước
Tôi bỗng giật mình: sao quá nhanh?
Hỡi anh ơi…
Giá như tôi đến sớm nhà anh
Hợp đồng Bảo hiểm đã kết thành
Giờ đây con dại đâu nên nỗi
Tâm nguyện an lòng ai trách anh
Giá như tôi đến sớm nhà anh
Hợp đồng Bảo hiểm đã kết thành
Giờ đây con dại đâu nên nỗi
Tâm nguyện an lòng ai trách anh
Như có lỗi lầm! tôi nợ anh
Mong ước con anh được học hành
Tôi thắp nén nhang rơi nước mắt
Các con cùng chị đang khóc…anh.
Mong ước con anh được học hành
Tôi thắp nén nhang rơi nước mắt
Các con cùng chị đang khóc…anh.
Mẹ già ứa lệ nhớ về anh
Tóc bạc ngồi đây khóc tóc xanh
Rưng rưng vài giọt nơi gò má
Bởi mẹ là người thương nhất anh
Tóc bạc ngồi đây khóc tóc xanh
Rưng rưng vài giọt nơi gò má
Bởi mẹ là người thương nhất anh
***
Sau này cuộc sống chẳng còn anh
Vết thương quá lớn chẳng kịp lành
Sức khoẻ của chị ngày thêm yếu
Các cháu bấy giờ mới cần anh...
(ST)
Hãy để lại tình yêu và trách nhiệm ngay khi còn có thể