Breaking News

Bạn sẽ chưa thấy bảo hiểm nhân thọ quan trọng đến thế nào cho tới khikhông may mắc bệnh hiểm nghèo

Bạn sẽ chưa thấy bảo hiểm nhân thọ quan trọng đến thế nào cho tới khi không may mắc bệnh hiểm nghèo

Bảo hiểm nhân thọ là thứ người ta sẽ từ chối mua khi còn trẻ khỏe, nhưng lại thiết tha mua được nó khi sức khỏe yếu đi, hoặc cận kề cái chết. Nhưng có ai mua được bảo hiểm khi mình đã có bệnh hoặc khi tuổi đã cao?

Tôi là một nhân viên văn phòng, có chồng và một con gái. Chồng tôi là một nhân viên kinh doanh. Chúng tôi thuê một căn nhà nhỏ trên đường Nguyễn Trãi đủ để sinh hoạt. Kinh tế gia đình tôi cũng không dư giả gì, nhưng tôi ý thức được rất rõ tầm quan trọng của bảo hiểm hỗ trợ nên tôi đã quyết định mua bảo hiểm bệnh ung thư cho cả hai vợ chồng. Chồng tôi, tất nhiên không thích điều này, bởi đặc thù nghề nghiệp khiến anh ấy luôn muốn nhìn thấy lợi nhuận rõ ràng trước khi “xuống tiền”. Anh luôn cho rằng tôi chỉ đầu tư vào những thứ đâu đâu, thật lãng phí khi đầu tư vào bảo hiểm vì nó chẳng mang lại được lợi ích gì mà lại tốn tiền tham gia hàng tháng.


Đầu tư vào bảo hiểm nhân thọ liệu có lãng phí

Nhưng mọi chuyện sẽ chẳng có gì đáng để nói nếu như tôi không gặp, không chứng kiến câu chuyện của người bạn đồng nghiệp.
Đó là Ngọc - người ít hơn tôi 5 tuổi. Mới lấy chồng hồi đầu năm ngoái. Ai cũng khen rằng con bé có số sướng khi lấy được nhà chồng giàu. Chồng Ngọc là giám đốc một công ty lớn tại Hà Nội. Nói thực ra, Ngọc đi làm chỉ để cho vui thôi chứ tiền nong được bao nhiêu chẳng bao giờ để tâm. Cưới xong, hai vợ chồng lại mua một căn hộ gần 2 tỷ đồng ở trung tâm thành phố và xin ra ở riêng.
Nhiều lúc nghĩ cuộc sống cũng thật là… Tôi thì đi làm quần quật, tối về lại bận tối mắt tối mũi, nào nhà cửa, nào chồng con rồi thì đủ các khoản chi tiêu phải suy nghĩ. Còn Ngọc, rảnh thì đi cafe, buồn thì đi shopping, spa… Người ta thì sống trong nhà cao cửa rộng, đi xe ga, tôi thì chưa biết khi nào thoát cảnh đi thuê nhà.

Cuộc sống không chỉ đơn giản là Làm - Ăn - Nghỉ ngơi mà còn tồn tại cả những lo lắng về rủi ro bệnh tật

Nhưng đổi lại, điều làm tôi hạnh phúc đó là được thấy mọi thành viên trong gia đình đều khỏe mạnh và luôn vui vẻ.
Ngọc là người dễ gần, hai chị em lại ngồi cạnh nhau nên càng có thời gian nói chuyện và tâm sự hơn. Lúc nào Ngọc cũng nói rằng tôi không chịu chăm chút bản thân, không chịu làm đẹp, suốt ngày chỉ biết đến chăm sóc, tích góp cho chồng con, gia đình.
Tôi cười và nói rằng cuộc sống của Ngọc thật đáng ngưỡng mộ, có lẽ để được như Ngọc thì gia đình tôi phải còn tiết kiệm rất lâu hoặc là chẳng bao giờ được như vậy. Tài sản của 2 vợ chồng tôi đáng giá nhất bây giờ có lẽ là 2 hợp đồng bảo hiểm nhân thọ bệnh ung thư. Tôi hỏi Ngọc có tham gia bảo hiểm nhân thọ không.
Nhưng dường như Ngọc không mấy quan tâm tới bảo hiểm: “Ôi dào, chị đầu tư vào mấy thứ đó làm gì, đại lý bảo hiểm, doanh nghiệp bảo hiểm, toàn lũ lừa đảo có học thôi chị ạ. Em sẽ không bao giờ chi bất kì đồng nào để mua bảo hiểm nhân thọ. Em còn trẻ, còn khỏe thế này thì cần gì tới bảo hiểm, mà nếu có bệnh em sẽ dùng tiền mặt”


Bạn sẽ hối tiếc nếu thờ ơ với việc bảo vệ bản thân bằng bảo hiểm nhân thọ
Tôi không nghĩ rằng Ngọc còn trẻ mà lại có những suy nghĩ tiêu cực và thờ ơ về bảo hiểm như vậy. Tôi chỉ cười trừ và chuyển sang một đề tài khác. Nhưng tôi nghĩ bụng, gia đình tôi không giàu, nhưng tôi biết rằng chúng tôi sẽ rất cần tới bảo hiểm nếu chẳng may mắc phải bệnh hiểm nghèo. Tôi mua bảo hiểm nhưng tôi chẳng bao giờ muốn dùng đến nó cả. Còn người giàu, đối với họ tiền không là gì, do đó không cần bảo hiểm nhân thọ cũng phải thôi.
Bẵng đi một thời gian, có ba bốn hôm liền tôi thấy Ngọc không đi làm. Hỏi ra mới biết Ngọc bị bệnh phải vào viện. Tôi gọi điện cho Ngọc nhưng là một người đàn ông nghe máy. Trong loa là một giọng nói nghe rất nặng nề.
"Em là bạn cùng công ty với Ngọc. Em nghe nói Ngọc phải vào viện. Sức khoẻ Ngọc thế nào rồi anh?".
"Ngọc mắc ung thư buồng trứng, di căn tới cổ tử cung. Bác sỹ nói có dấu hiệu di căn lên các bộ phận khác. Phải phẫu thuật gấp, sức khỏe cũng đang dần ổn định, nhưng vì bị di căn nên vẫn đang phải theo dõi và điều trị lâu dài em ạ.".
Tôi bàng hoàng, không nghĩ bệnh của Ngọc lại nặng tới mức như vậy. Tan làm, tôi tranh thủ tạt vào bệnh viện thăm Ngọc. Nhìn thấy tôi, Ngọc vui lắm. Ngọc nắm chặt tay tôi.
"Cảm ơn chị đã tới thăm em. Chị à, em buồn quá. Đã bệnh nặng rồi lại còn làm cho kinh tế gia đình trở nên khó khăn hơn. Phẫu thuật tốn cả tiền tỷ mà kết quả thì cũng chưa đâu vào đâu chị ạ. Chị nằm ở bên giường bệnh bên kia, cũng bệnh như em, mà có bảo hiểm, người ta chi trả hết tiền phẫu thuật, nằm viện, thuốc thang. Nên tâm lý thoải mái, thấy chị ấy lạc quan lắm. Em thì lúc nào cũng lo nơm nớp về tiền cho những đợt hóa trị tiếp theo. Quả thật, có những lúc như thế này, nằm trên giường bệnh mới thấy, bảo hiểm nhân thọ, bảo hiểm nhân thọ, bảo hiểm bệnh ung thư quý giá tới mức nào. Tiếc là giờ em không thể mua được nó nữa rồi."

Hãy chia sẻ rủi ro với công ty bảo hiểm thay vì đẩy rủi ro và gánh nặng cho gia đình
Tôi chẳng biết giúp gì cho Ngọc bây giờ ngoài việc an ủi và khuyên Ngọc phải cố gắng, sau đó xin phép ra về.
2 tháng sau, tôi lại ghé thăm Ngọc. Tôi được biết vì không vay mượn ở đâu được nên chồng Ngọc đã bán căn nhà đang ở được gần 1 tỷ 500 triệu. Vì cần tiền chữa bệnh gấp nên dù biết bị lỗ cũng đành chấp nhận bán nhà và về ở với bố mẹ.
Nghe tới đây, tôi khẽ rùng mình. Bệnh của Ngọc cần nhiều tiền đến vậy sao? Tôi và chồng mua bảo hiểm bệnh ung thư có 200 triệu, nếu mắc phải thì 200 cũng không đủ. Khi tôi quay về, tôi có nói lại chuyện của Ngọc với chồng. Tôi cảm thấy ngạc nhiên vì chồng tôi lại gật đầu rất nhanh khi nghe tôi hỏi ý kiến về việc tính mua thêm bảo hiểm. Có lẽ, anh đã hiểu ra tầm quan trọng của bảo hiểm nhân thọ khi không may mắc phải những căn bệnh hiểm nghèo.

Đừng bỏ qua bảo hiểm nhân thọ nếu bạn muốn bảo vệ tổ ấm của mình một cách trọn vẹn
Vì chi thêm một khoản để mua bảo hiểm mà chúng tôi đã phải cắt giảm bớt nhiều thứ như khẩu phần ăn, quần áo, chén đĩa và cả đồ chơi của con nữa. Một số người thấy chúng tôi cắt giảm chi phí để mua thêm bảo hiểm nhân thọ, họ cười và bảo chúng tôi ngu khi mang tiền làm giàu cho công ty bảo hiểm. Anh ôm tôi, ôm con và cười, bỏ ngoài tai không nghe vì anh và tôi biết rằng gia đình là quan trọng, không thể để sự chế nhạo của họ làm ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình.
Còn Ngọc, từ ngày vượt qua bệnh ung thư, cơ thể thì ốm o, sức khỏe thì không được như trước nữa. Tôi nghe nói chồng Ngọc vì phải đi tiếp đối tác nhiều nên hiện cũng mắc phải bệnh gút và viêm gan. Điều này càng làm cho kinh tế gia đình Ngọc thêm trầm trọng. Thế mới thấm thía câu nói “Một khi mang bệnh thì người giàu cũng phải khóc”.
Tôi chỉ thở dài và nghĩ rằng, nếu trước đây Ngọc và chồng tham gia cho mình một gói bảo hiểm bệnh hiểm nghèo hay một gói bảo hiểm nhân thọ nào đó thì cuộc sống của gia đình bây gờ đâu đến nỗi. 
Mỗi sáng thức dậy là tôi vẫn thầm cám ơn trời đã che chở cho gia đình tôi luôn khoẻ mạnh. Và vợ chồng chúng tôi cũng hoàn toàn yên tâm hơn về mọi vấn đề trong cuộc sống khi mình đã sở hữu 2 hợp đồng BHNt - Bùa hộ mệnh đáng trân trọng nhất trong gia đình chúng tôi.

Theo thị trường tài chính Việt Nam