Breaking News

BHNT - CÂU CHUYỆN ĐỜI.




Hôm qua, tôi đi thuyết trình HNKH, đến sớm gần một tiếng. Tôi lang thang qua một số nhà khách hàng tình cờ gặp lại một khách hàng cũ.
Gần 20  năm xa cách tôi không còn nhớ. Nhưng ông già thì lại nhớ tôi:
-Anh là anh Hoàng Văn Bát phải không?
Tôi đáp:
-Vâng ạ!
-Anh vẫn làm bên Bảo Việt chứ?
-Vâng!
Ông già xởi lởi bắt tay tôi…rồi kéo tôi vào nhà vừa đi vừa nói:
-Anh vẫn trẻ như ngày xưa, chẳng khác là mấy. Chẳng bù cho tôi…
Ngồi xuống bộ bàn ghế trị giá tiền tỷ, tôi buột miệng khen:
-Bộ b,àn ghế 9 món này đẹp thật!
Ông già cắt ngang:
-Tôi đang muốn bán đấy!
-Sao vậy? Bác không dùng à?
-Anh xem ai mua giới thiệu cho tôi với! Tôi bán để chữa bệnh cho bà xã nhà tôi.
Ngày xưa tôi sắm nó 500 bây giờ cũng chỉ bán 500 thôi. Anh mua tôi bán cho!
Ông già cứ thế xổ luôn một lèo:
-Anh biết đấy, tôi có 4 thằng  con trai, cưới vợ cho ra riêng hết rồi. còn lại chỉ 2 vợ chồng già.Tôi có 05 ha trồng điều đã chia cho tụi nó hết từ năm kia. Cứ tưởng rằng con cái sẽ nuôi mình…ai ngờ…
Ông già nghẹn ngào rươm rướm nước mắt:
-Tụi nó chẳng đoái hoài gì...để mặc vợ chồng tôi sống trong thiếu thốn…
Tôi nhớ lại cách đây gần 20 năm ông già này là một nông dân 53 tuổi, giàu có sung túc. TVV đã mời đi dự hội thảo. Chính tôi đã đến trực tiếp để tư vấn 2 lần, lần đầu không gặp, lần thứ 2 mới đầy đủ cả 2 vợ chồng. Tôi đã phân tích rất kỷ lợi ích khác biệt giữa gửi ngân hàng, sắm vàng, cho vay…với tham gia BHNT. Nhưng cả 2 vợ chồng đều cứ khăng khăng nói rằng: Tham gia BHNT đóng vào dễ, lấy ra khó, giải quyết quyền lợi chậm, khó khăn…(Cách đây gần 20 năm thì đúng vậy thật…).
Ông bà lại còn ỷ vào: 
-Già con cái nuôi lo gì…
-Khối tài sản đất đai nhiều dư sức chi phí không cần...lại thêm mạnh khỏe chẳng ốm đau gì…
Thất bại, bận rộn với công việc…tôi quên luôn…và bây giờ tình cờ gặp lại…Tôi ái ngại nhìn ông già:
-Rất tiếc, thưa anh!
Ông già nhìn tôi…hối lỗi:
-Vâng, rất tiếc! giá như ngày ấy vợ chồng tôi nghe lời anh đầu tư vào bảo hiểm thì bây giờ đâu đến nỗi…
Ông già kể lể:
-Anh biết không? Vụ thu điều vừa rồi, tôi  xách bao vào rẫy điều nhặt một ít trái, bị đứa con dâu bắt được nó chửi mắng cho một trận…cả làng này họ cười tôi thối mũi!  Giá như tôi biết được cảnh này thì…05 ha điều của tôi ăn làm sao hết? Chia cho con, trông chờ vào con khi về già? Đây là sai lầm lớn nhất của cuộc đời tôi…
Bây giờ, hối hận cũng đã muộn rồi…
"Dại rồi mới biết, khôn làm sao đây?"!

Thưa các anh chị và các bạn! Tôi ghi lại những dòng này mong rằng đây sẽ là một câu chuyện hay ý nghĩa…để các bạn kể lại cho khách hàng nghe khi thuyết trình HN/HT khách hàng.
(Sưu tầm)

No comments