BHNT - Chuyện về " Trụ Cột Gia Đình"
Hôm nay nhận được cuộc gọi của chị, nói ghé nhà tư vấn bảo hiểm cho chị, khiến mình rất vui và thật sự bất ngờ. Một tuần trước, chị có hẹn mình nhưng khi mình qua chị lại bận. Làm nghề này riết rồi với mình leo cây cũng là chuyện nhỏ.
Ba năm rồi mới liên lạc lại với gia đình anh chị, vẫn chưa một lần gặp mặt. Những lần trước mình gọi là anh bắt máy, nhưng lần này lại là chị. Chắc nhờ chị bắt máy nên mình mới có cơ hội gặp gia đình anh chị. Bụng nghĩ thầm.
Tới nơi, thấy chị đang ngồi chờ, gương mặt có vẻ hơi mệt mỏi. Mình hỏi thăm mới biết một ngày chị ngủ được khoảng 3 tiếng thôi, vì quán chị vừa bán quán cơm và bán cafe xuyên đêm.
Mình chọc chị “Chị làm vậy để tiền đâu cho hết?”, Chị cười rồi nói “vất vả lắm em ơi”. Rồi mắt chị bắt đầu rưng rưng, chị nói “Anh đột quỵ mất rồi em à, hình trên bàn thờ đấy là anh đó”. Mình nhìn lên bàn thờ, nhìn thẳng vào khuôn mặt anh, mắt mình cũng rưng rưng theo chị. Mình không ngờ anh đã đi rồi, hèn gì mình gọi số anh nhưng chị bắt máy. Mới đây ba năm trước anh còn nghe máy mình, mỗi lần muốn gặp Anh chị tư vấn bảo hiểm thì anh chị cứ bận hoài, hẹn hết lần này đến lần khác không cho gặp. Vậy mà bây giờ, mới 3 năm mà anh đã ra đi rồi. Mình cảm thấy sốc....
Chị tiếp chuyện, “anh đột quỵ hơn hai năm rồi, vào tháng 11/2014 em à. Lúc phát hiện ra anh đột quỵ anh vẫn còn đang thở khò khè, rồi đưa vào bệnh viện cấp cứu, nằm viện được 19 ngày thì anh đi. Anh ra đi để cho chị hai đứa con thơ cùng khoản nợ 1,8 tỷ vì anh là dân kinh doanh, đang phải vay nợ làm ăn. Khi anh nằm viện cũng mất 200 triệu mà vẫn không cứu được anh. Lúc anh mất, chị giảm mất 10kg, nay mới ổn lại. Đứa con thứ 2 đang học trường quốc tế Á Châu chị phải cho nghỉ chuyển qua trường VN học vì không còn đủ khả năng. Một mình chị vừa làm nuôi hai con, vừa trả nợ cho anh mà chưa hết em à...Em xem nếu chị tham gia bảo hiểm này thì tham gia như thế nào?”
Câu chuyện của chị làm mình thấy thương chị quá. Mình biết chị là người rất tài giỏi và nghị lực, rồi chị sẽ vượt qua tất cả. Nhưng để làm được điều đó, chị đã nổ lực rất nhiều, và giờ thì mình đã hiểu tại sao một ngày đêm chị chỉ ngủ 3 tiếng đồng hồ. Mình cũng khuyên chị nên có cho mình một bộ hợp đồng bảo hiểm nhân thọ, vì bây giờ chỉ có chị là trụ cột chính trong gia đình, chị còn phải lo cho hai con nữa.
Từ sâu trong trái tim mình, em gửi lời xin lỗi chị. Giá như...giá như ngày ấy em kiên trì thêm chút nữa, giá như em cố gắng để gặp bằng được anh chị, giá như anh có một hợp đồng bảo hiểm nhân thọ, thì giờ này chị và các con cũng đỡ vất vả.
Mình muốn gửi đến các anh/chị đang là trụ cột trong gia đình, những bậc làm cha, làm mẹ hãy cố gắng tham gia cho mình ít nhất một hợp đồng bảo hiểm nhân thọ. Để không may rủi ro đến với bản thân mình, thì người thân mình đỡ vất vả.
Gửi đến các anh/chị và các bạn đồng nghiệp “Hãy cố gắng nhất có thể để giúp người thân, khách hàng của mình tham gia bảo hiểm nhân thọ”.
St
No comments