Breaking News

BHNT - 14 năm đồng hành cùng tôi


Bảo hiểm nhân thọ đã lập kế hoạch và quỹ rủi ro cho chính tôi và người thân để có được một cuộc sống an tâm và hạnh phúc.

Tôi tham gia hợp đồng bảo hiểm nhân thọ  ở tuổi 25. Đây là dòng sản phẩm truyền thống vì nhận thức rõ là các sự cố rủi ro sẽ ập đến bất cứ lúc nào, ví như tai nạn giao thông do sự bất cẩn của người khác gây ra, hay cũng chính là cơn bão Haiyan với sức gió mạnh không lường được.
Tôi đã quyết định ký hợp đồng bảo hiểm nhân thọ ở lứa tuổi 25 với hy vọng khi tôi không còn hiện hữu trên cuộc đời, thì hợp đồng này thay tôi chăm sóc mẹ.
Năm tôi 36 tuổi, lần đầu tiên đón nhận đứa con đầu lòng mũm mĩm với hai má đào ửng đỏ, sau đó tôi đã ký hợp đồng bảo hiểm nhân thọ khi bé Xuân Mai tròn 2 tuổi (chủ đích lập quỹ học vấn tới khi bé 18 tuổi).
Năm nay tôi 40 tuổi và đang chọn lựa một sản phẩm bảo hiểm nhân thọ để bảo vệ chồng tôi trong tương lai. Tôi luôn quan niệm bảo hiểm nhân thọ là bạn đồng hành bảo vệ tài chính cho gia đình và theo tôi đó chính là “tình yêu dành cho người ở lại”, có một câu nói hiền triết đã đi vào tâm trí của tôi “ trên cả tình bạn là tình yêu, trên cả tình yêu là trách nhiệm”. Tôi nghĩ rằng các bạn trẻ ở tuổi trưởng thành cũng có khả năng lập quỹ rủi ro để bảo vệ cho chính mình và gia đình.
Hồi tưởng một lần tai nạn giao thông 1999 ập đến tôi do sự cẩu thả của ba em học sinh chạy trên một xe gắn máy rồ máy chạy nhanh, để tránh các anh cảnh sát giao thông đang điều khiển giao thông  trước cổng trường Nguyễn Thượng Hiền quận Tân Bình. Sự cố rồ ga nhanh nên xe mất trớn tông sầm vào lưng của tôi và chỉ 3 giây thôi, mắt của tôi một tia chớp đỏ rực tóe ra và tai tôi một âm thanh khô khốc "ầm" khiến tôi bất tỉnh 20 phút và được cầm máu ở Bệnh viện Thống Nhất. Sau đó tôi lại phải chuyển tiếp tới Bệnh viện Chợ Rẫy chụp phim và khâu các vết thương ở đầu và trán.
Tôi mong rằng bài thi này cũng là một lời cảm ơn tri ân tới anh hiệp sĩ đã bế tôi vào cấp cứu tại Bệnh viện Thống Nhất. Khi tôi mở mắt tỉnh lại là tôi đưa tay với lấy tay anh để cám ơn và khi tôi xin số điện thoại thì anh cười xòa xem như là việc giúp nhau là lẽ thường tình. Tôi cố gắng nhìn thật rõ khuôn mặt của anh nhưng không thể vì mặt tôi bị sưng tấy ở mắt và đầu tôi nặng trịch không thể  ngồi dậy nói chuyện cùng anh… Bất kỳ lúc nào anh đọc được thư này xin cho tôi gặp mặt một lần, vì chính hành động anh hùng cứu giúp của anh đã thức tỉnh trong tôi một lý tưởng sống “lập kế hoạch và quỹ rủi ro cho chính tôi và người thân của tôi bằng một hoặc nhiều sản phẩm bảo hiểm nhân thọ hơn là phòng ngừa rủi ro một cách chung chung”.
Tôi tự hào rằng mình đi xe máy không nhanh, đi cách vạch tim đường đúng chuẩn, luôn sử dụng còi và si nhan, mắt luôn nhìn về phía trước xem có ổ gà hay không, đi xe theo tín hiệu đèn giao thông… Ấy thế mà rủi ro tai nạn giao thông đã ào đến với tôi nhanh hơn một cơn lốc xoáy và tới bây giờ mỗi lần đi ngang qua nơi tôi đã ngã là một lần nhớ tới anh ấy như một kỷ niệm quý giá của cuộc đời.
Theo lời ba tôi kể lại phụ huynh của 1 trong 3 em học sinh đã gây tai nạn cho tôi đã ân cần đến tận nhà thăm trong tuần xảy ra tai nạn, tuy nhiên lúc đó tôi phải ở điều trị ở Chợ Rẫy 5 ngày. Cũng theo lời kể của phụ huynh ấy, xe gắn máy của các em va chạm tôi mạnh đến nỗi còn trớn chạy tiếp lên phía trước, đuôi xe bị chổng vó hí lên đập tan kiếng chắn của xe tải chạy ngược chiều của một bác tài xế gây náo loạn giao thông kẹt xe ngay tầm giờ trưa tan học khu vực cổng trường Nguyễn Thượng Hiền.
Một sự rủi ro hy hữu khác lại ập đến tôi, tháng 7/2012, có một em trai đang thử việc 2 tháng tại công ty bán máy vi tính, điều khiển xe gắn máy đi làm trông rất vội mà cũng tranh thủ nhắn tin di động. Em bị lạc tay lái đâm sang phần đường trái chiều và trực diện tông thẳng vào giữa xe bên trái của tôi và đẩy tôi ngã kềnh ra đường đúng lúc xe buýt trườn tới và thắng lại. Chính em ấy bị ngã đập đầu và được bà con đỡ dậy rồi ngồi im dựa lưng vào tường choáng váng 15 phút xem thật tội nghiệp, còn chân của tôi phải bó thuốc cả tuần và cả tháng sau mới hết đau gân.
Tôi hứa sẽ là bạn đồng hành cùng bảo hiểm nhân thọ để phòng ngừa tất cả rủi ro trong cuộc đời tôi!
st

No comments