Breaking News

BHNT - Hối Hận Trong Tôi !


Sáng 11.6 Chuông điện thoại rung lên: ( Điện thoại của anh khách hàng bảo hiểm cùng quê)
Mình: Alo anh M à, Có gì gọi em sớm thế.
Anh M: Alo chú Trường à, anh M đây. Anh có
việc này nhờ chú tý chú nghe máy nhé.
Mình: Vâng, anh cứ nói đi
Anh M: Anh có anh rể đi khám dưới bệnh viện K phát hiện bị ung thư rồi chú ạ. Anh hỏi chú để chú hỏi lấy giúp anh cái bảo hiểm y tế mà anh ấy làm từ trước nhưng chưa kịp lấy. Giờ muốn lấy để mang xuống điều trị ở Bệnh viện K.
Mình: Vâng để em liên hệ cho( Vì mình quen nhiều anh chị bên BHXH tỉnh)
...................

Sáng qua, ngày 13.6( Sau khi đã liên hệ được với một chị nói là giúp được). Mình với một tâm trạng rất vui.
Mình: anh M à, em hỏi giúp được anh rồi đấy, anh đang ở đâu, vừa nói được thế anh cắt ngang.
Anh M: Anh cảm ơn chú, anh đang trên đường vào Viện Đông y cắt thuốc nam cho anh ấy. Giờ thẻ bảo hiểm y tế không còn ý nghĩa nhiều với anh ấy nữa chú ạ. Anh ấy bị ung thư phổi giai đoạn 4 và bệnh viện trả về không thể can thiệp gì được nữa.

Mình: (Từ trạng trái vui mừng vì có thể giúp được anh đó lấy thẻ bảo hiểm chuyển sang tâm trạng buồn vô hạn. Tuy làm trong nghề bảo hiểm thì việc một người dân quen biết ra đi hay bệnh tật mà chưa có bảo hiểm nhân thọ xẩy ra vẫn còn nhiều nhưng những lúc đó trong đầu mình như một phản xạ tự nhiên nghĩ ngay đến là giá như anh ấy có hợp đồng bảo hiểm nhân tho...) Bình tĩnh mình nói: Vâng, vậy anh chăm sóc thuốc thang tốt cho anh ấy, còn nước còn tát anh ạ. Anh ấy có phải chồng chị N không? Anh ấy bao nhiêu tuổi?
Anh M: Đúng chồng chị N chú ạ, anh ấy mới 53 tuổi.
Mình: Từ khi anh em gọi cho nhau đến giờ để lại cho mình rất nhiều suy nghĩ: Chỉ là anh em rể với nhau nhưng anh em họ quan tâm săn sóc nhau hơn anh em ruột thịt. Sự lo lắng, quan tâm với nhau từ trước như thế nào mình biết.

Còn với cá nhân mình cũng có những ân hận. Năm 2014 Mình đã tư vấn cho anh M và anh M đã tham gia gói bảo hiểm nhân thọ phí 20 tr/ 1 năm nhưng anh rể và chị gái anh đó có khi cũng có nhu cầu nhưng lúc đó do cái tôi mình lớn, ai nhờ thì tư vấn chứ không liên hệ xem gia đình anh chị đó có nhu cầu không....nên chưa 1 lần tư vấn cho 2 vợ chồng anh rể kia.

Qua câu chuyện này mình muốn gửi đến các bạn đồng nghiệp và các bạn.

Bệnh ung thư và bệnh hiểm nghèo khác khi mắc bệnh sẽ tiêu tốn một số lượng tiền rất lớn để điều trị nhằm duy trì sự sống hoặc có những trường hợp chữa khỏi được bệnh. Kể cả khi người bệnh mất đi thì người nhà bệnh nhân vẫn cần một khoản tiền lớn khi người trụ cột không còn nữa. Nên mọi người nên mua gói bảo hiểm đề phòng bệnh hiểm nghèo.

Thứ 2: Đã theo nghề tư vấn bảo hiểm nhân thọ thì bỏ hết cái tôi, cái sỹ diện dở hơi, Mình phải đặt quyền lợi khách hàng lên trên hết. Khi khách hàng đã đồng ý để chúng ta tư vấn thì lựa chọn sản phẩm phù hợp nhất với gia đình. Khi khách hàng mà chưa hiểu hoặc chưa thể hiện nhu cầu ra ngoài mình nên tìm hiểu nhu cầu, kiên trì chia sẻ cho mọi người cùng hiểu. Làm sao để thật nhiều gia đình được tư vấn kỹ thì kể cả khi họ chưa tham gia mà nhỡ có rủi ro thì lương tâm chúng ta không bị cắn rứt.

Mình chia sẻ những lời chân thành tới các bạn đồng nghiệp để mong các bạn mới vào nghề thấy được mục đích công việc của chúng ta là tối đa hóa những lợi ích của khách hàng, lựa chọn những sản phẩm tốt nhất, chia sẻ với khách hàng thật rõ ràng, minh bạch về quyền lợi sp và điều khoản. Sau khi ký kết hợp đồng có kế hoạch chăm sóc khách hàng kịp thời và chu đáo nhất, không ngừng học hỏi, tham gia đầy đủ các khóa huấn luyện và anh chị đi trước... và cuối cùng những khoản thu nhập có được về xây dựng kinh tế gia đình, dành hết cho vợ, cho chồng, cho các con và bố mẹ già..mà không đi tiêu ra bên ngoài . Nếu các bạn làm được như vậy thì các bạn sẽ thấy công việc này nó nhân văn, nhân bản và xứng đáng để chúng ta lựa chọn.

(Theo Đình Trường)