Tôi chưa bao giờ nghĩ mình có thể thực hiện ước mơ nhờ bảo hiểm nhân thọ
Tôi sinh ra trong một gia đình không mấy khá giả. Bố là công nhân, còn mẹ làm việc ở hợp tác xã địa phương. Từ nhỏ đến lớn, tôi là một đứa con ngoan, luôn học hành chăm chỉ và đạt thành tích học tập cao. Tôi luôn cố gắng phấn đấu để bố mẹ yên tâm làm việc và không bao giờ phải lo lắng về mình. Cách đây bốn năm, sau khi tốt nghiệp đại học, tôi nhanh chóng có được việc làm đầu tiên chỉ đúng một tuần sau khi nhận bằng tốt nghiệp. Với bố mẹ tôi và cả với nhiều người mà nói thì đó thực sự là một điều tuyệt vời trong tình trạng thất nghiệp tràn lan của sinh viên sau khi ra trường lúc bấy giờ. Còn với tôi, tôi có một ước mơ riêng, ấp ủ trong lòng như ngọn lửa âm ỉ chẳng bao giờ tắt. Đó là ước mơ du học ngành truyền thông tại đại học Southern Maine của Mỹ. Nhiều người nói học lên cao làm gì cho mệt, học nữa làm gì cho tốn tiền, đi du học cũng chẳng thay đổi được gì đâu. Nhưng tất cả những lời nói ấy chẳng thể nào khiến giấc mơ duy nhất khi đó của tôi bị chôn vùi.
Ước mơ du học Southern Maine đã được thực hiện nhờ có bảo hiểm nhân thọ
Biết tình hình tài chính của gia đình còn eo hẹp, bố mẹ thì quần quật làm việc vất vả cả đời. Đặc biệt là bố, công nhân lao động tự do thì có ngày nào được nghỉ, bố làm việc cả ngày chủ nhật. Có những công trình cần kịp tiến độ, bố thậm chí còn phải đi làm đến đêm. Người bố gầy chẳng khác nào thanh củi. Những lúc nhìn bố, nước mắt tôi lại chực trào. Mình phải nhanh chóng thực hiện ước mơ, nhanh chóng thành công để bố mẹ được nghỉ ngơi, đi chơi, được hưởng thụ tuổi già. Ra nước ngoài học là thứ xa xỉ với gia đình nhưng lại là ước mơ tôi muốn thực hiện. Có một công việc an nhàn trong nước, ổn định rồi lập gia đình hoàn toàn không phải là điều mà tôi mong muốn. Bởi vì “bạn chỉ sống có một lần mà thôi” vậy tại sao lại không làm những điều mình thực lòng khao khát? Biết được hoàn cảnh và điều kiện gia đình mình, tôi lao vào làm việc điên cuồng.
Quyết định sẽ tự mình phải cố gắng để kiếm tiền đi du học. Ngoài 8 tiếng một ngày làm việc ở văn phòng, tôi còn kiếm việc làm thêm để gia tăng thu nhập. Một ngày thời gian ngủ chỉ vỏn vẹn 4 tiếng rưỡi đồng hồ nhưng chẳng bao giờ tôi thây mỏi mệt. Phải chăng khao khát đi du học đã lớn hơn tất cả? Cứ mỗi lần nghĩ về niềm khao khát ấy là tôi lại tràn đầy năng lượng và hứng khởi để làm việc, dù cho đó có là một ngày u ám thế nào đi chăng nữa. Và quả thật như ai đó đã từng nói: “Khi bạn mong muốn điều gì thì cả vũ trụ sẽ hợp sức lại giúp bạn thực hiện được điều mong muốn đó” thì đến gần cuối năm 2015, tôi đã tích cóp gần đủ số tiền đi du học.
Chỉ 2 tháng nữa thôi là tôi sẽ hoàn thành mục tiêu chuẩn bị về tài chính. Niềm vui sướng khi gần đạt được mục tiêu khiến tôi có một cảm giác hân hoan khó tả. Tuy nhiên, niềm cảm giác hạnh phúc đó chưa được bao lâu thì vào một ngày đẹp trời cuối thu trên đường đi làm về, tôi vô tình bị tai nạn xe máy. Vì không muốn bố mẹ phải dùng tiền của mình để chi trả số tiền điều trị nên số tiền tích lũy bao lâu đi du học đã được tôi mang ra sử dụng. Mục tiêu dường như gần đạt được thì nay lại trở nên xa vời. Nước mắt tôi chảy dài không dứt.
Vì nghĩ gia đình mình khó khăn nên chưa bao giờ tôi tâm sự chuyện đi du học với bố mẹ. Tôi luôn nghĩ mình muốn đi đâu, muốn làm gì thì phải tự mình thực hiện, đừng dựa dẫm vào ai. Tôi lúc nào cũng muốn bố mẹ tự hào. Nhưng giờ đây, bao nhiêu cố gằng của tôi đi đâu hết. Thôi thì tự nhủ, mình vẫn may mắn, bị tai nạn nhưng không tàn tật hay di chứng là hạnh phúc lắm rồi.
6 tháng sau thì tôi hoàn toàn bình phục và trở lại với công việc cũ trước đây. Gia đình tôi lúc này cũng vừa chuyển tới một ngôi nhà mới.
Một tối, bố nhẹ nhàng vào phòng tôi, ngồi thật lâu, không nói câu nào rồi trong khoảnh khắc khi tôi định cất tiếng hỏi có chuyện gì xảy ra thì bố lên tiếng: “Con gái, sao con không nói với bố sớm hơn? Sao con không chia sẻ ước mơ của mình với bố? Vừa rồi chuyển nhà bố đã vô tình đọc được nhật ký của con. Bố rất xin lỗi. Làm cha, ai cũng muốn con cái có được điều kiện học hành tốt nhất. Thấy con có mong muốn học lên cao bố vui đến nhường nào” Rồi hai hàng nước mắt của bố lã chã rơi: “Bố càng tự hào hơn nữa khi có một đứa con gái biết tự lập như con. Con tự chủ, con siêng năng, con quyết tâm để thực hiện ước mơ của mình. Con là điều tuyệt vời nhất mà cả bố và mẹ có.
Bảo hiểm nhân thọ giúp bạn thực hiện mơ ước
Thực ra, cách đây 15 năm bố mẹ đã âm thâm đăng ký một hợp đồng bảo hiểm nhân thọ mà không cho con biết. Với hy vọng đó sẽ là của hồi môn cho con gái khi đi lầy chồng. Nhà mình khó khăn thật nhưng tháng nào bố mẹ cũng tiết kiệm để đóng phí bảo hiểm đầy đủ. Đến tháng 1 này có thể rút số tiền 250 triệu. Như vậy, con gái của bố có thể sở hữu khoản tiền đó và hiện thực hóa ước mơ … Tôi ngồi im. Mắt đỏ hoe. Hai hàng nước mắt từ từ lăn dài trên má. Và thầm nghĩ, tự bản thân sẽ thật thật cố gắng vừa học tốt, sẽ làm việc chăm chỉ để có tiền ăn học, để không bắt bố mẹ vất vả hơn nữa.
Lúc đó, Bảo hiểm nhân thọ là gì tôi cũng không biết, chỉ biết rằng thật may mắn khi ước mơ của tôi đã thành hiện thực. Và giờ, bảo hiểm nhân thọ là bằng chứng mà bố mẹ tôi dạy tôi hiểu ra rằng, bạn không thể nào biết trước điều gì sẽ xảy ra với mình, hãy biết cách biết chi tiêu và tiết kiệm đúng kênh – dù bạn có đang nghèo hay giàu có. Giúp tôi tự tin hơn với suy nghĩ: Bạn sẽ thực hiện được mơ ước và thành công nếu bạn nuôi dưỡng và chuẩn bị nó từ trước.
Nhờ có hợp đồng bảo hiểm nhân thọ của bố mẹ mà tôi mới có cơ hội thực hiện điều ước của mình, đi trên con đường mình đã chọn, lúc nào tôi cũng thầm cám ơn bố mẹ, cám ơn công ty bảo hiểm và cám ơn cuộc đời đã sinh ra những thứ quá tốt đẹp quá cao cả và nhân văn như vậy.
Tôi hi vọng tất cả mọi người đều tham gia bảo hiểm nhân thọ, để được bảo vệ cả chính mình và gia đình, bảo vệ tài chính cho tương lai.